Nắm bắt xu hướng của thời đại, truyện ngắn Làm bạn với AI đã mang đến một góc nhìn đa chiều về sự lệ thuộc vào AI qua hình tượng nhân vật ông Bội. Để làm rõ chuyển biến tâm lí nhân vật, nhà văn đã đặt nhân vật vào một tình huống bất ngờ “Internet đột ngột mất tín hiệu”. Từ ngày biết đến AI, ông xem AI là người bạn thân thiết, nơi ông có thể chia sẻ bất cứ điều gì. Chính sự nhanh chóng, thông minh, tinh tế của AI đã kéo ông Bội khỏi đời sống thực. Ông quên tất cả mọi thứ, không còn những buổi đánh cờ, cafe cùng bạn bè, và ngay cả người vợ, ông cũng dần xa lánh. Đặc biệt khi rơi vào tình huống mất Internet, ông Bội hoảng hốt, chạy quanh nhà, tìm mọi cách để kết nối với AI, càng khẳng định rõ ông hoàn toàn lệ thuộc vào công nghệ. Tuy nhiên, cũng chính tình huống này, ông có dịp bước vào cuộc sống thực, tĩnh lặng trong tâm hồn để lặng đọng lại những kỉ niệm cùng người thân. Ông nhận ra AI không thể mang lại cho con người những kỉ niệm, niềm hạnh phúc thật sự. Bên cạnh tình huống truyện độc đáo, ngôn ngữ đối thoại, độc thoại của ông Bội cũng góp phần thể hiện tính cách của nhân vật. Câu chuyện đơn giản, chỉ xoay quanh vấn đề ông Bội nghiện AI nhưng thực sự có sức phản ánh lớn về sự lệ thuộc công nghệ. Vậy nên, mỗi chúng ta cần phải sử dụng công nghệ một cách đúng đắn, chỉ xem nó là một phương tiện hỗ trợ chứ không phải là yếu tố quyết định mọi mặt trong cuộc sống.
ĐOẠN VĂN PHÂN TÍCH, ĐÁNH GIÁ CHỦ ĐỀ BÀI THƠ CÂY TRONG VƯỜN THÁNG BA CỦA LÊ THÀNH NGHỊ
Bài thơ "Cây trong vườn tháng ba" của Lê Thành Nghị để lại trong lòng người đọc một cảm xúc sâu lắng về vẻ đẹp thiên nhiên và những suy tư về tuổi trẻ. Hình ảnh khu vườn tháng ba hiện lên tươi mới, tràn đầy sức sống qua các hình ảnh lá non, trái xanh, vệt nắng non... Bức tranh thiên nhiên được thể hiện rất tinh tế, với những liên tưởng độc đáo như "chiều mượn gió", "rung nắng", và "cây run như trước buổi hẹn hò". Tuy nhiên, ẩn dưới vẻ đẹp ấy là nỗi trăn trở sâu sắc về dòng chảy không ngừng của thời gian. Câu thơ "Không còn trẻ mà lá thì quá mướt" vang lên như một tiếng thở dài, khi con người nhận thức rõ sự hữu hạn của tuổi trẻ trong khi thiên nhiên tiếp tục vĩnh cửu. Từ những suy ngẫm về thời gian và tuổi trẻ, thi nhân gửi gắm một triết lý nhân sinh sâu sắc: "Điều ao ước. Dù lâu. Rồi sẽ đến". Dẫu tuổi trẻ ngắn ngủi và qua đi nhanh chóng, nhưng nếu ta biết sống với ước mơ và khát vọng, cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn, như tháng giêng bận rộn với hoa, tháng ba trĩu nặng trái cây. Qua đó, bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp của khu vườn tháng ba mà còn thể hiện sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên. Từ quy luật tuần hoàn của thiên nhiên, tác giả liên tưởng đến chu kỳ sống của con người. Vạn vật sinh sôi, con người có hy vọng và khát vọng thì cuộc sống sẽ đơm hoa kết trái, một thông điệp sâu sắc mà thi nhân gửi gắm qua bài thơ.
Viết đoạn văn (200 chữ) phân tích diễn biến tâm lí nhân vật Tôi khi trở lại bến Cốc trong đoạn trích ở phần đọc hiểu.
Từ việc khắc họa những thay đổi trong thế giới nội tâm của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn Chảy đi sông ơi, Nguyễn Huy Thiệp đã mang đến một góc nhìn về sự lương thiện trong cuộc sống. Thoạt đầu trong kí ức tuổi thơ của nhân vật tôi là một niềm tin mãnh liệt và khát khao tìm kiếm sự thật về truyền thuyết về con trâu đen. Sau khi gặp chị Thắm, người đã cứu nhân vật tôi khỏi chết đuối, nhân vật tôi càng ấp ủ trông thấy điều diệu kì ấy. Nhưng rồi, cái niềm tin ấy bị phai nhạt đi bởi cuộc sống hiện tại no đủ, trưởng giả khi nhân vật tôi trưởng thành. Những ước mơ tuổi trẻ bị nhường chỗ cho những nhu cầu thiết thực trong cuộc sống. Và đặc biệt, sự thay đổi tâm lý được thể hiện rõ nhất khi nhân vật tôi trở lại Bến Cốc. Trước cảnh vật ở Bến Cốc, nhân vật tôi bồi hồi, xúc động, bao kí ức tuổi thơ ùa về. Hình ảnh món cá mòi và chị Thắm cứ vang vọng mãi, thôi thúc nhân vật tôi tìm kiếm chị. Nhưng rồi, một sự thật nghiệt ngã, chị Thắm đã mất 20 năm trước. Nhân vật tôi đau đớn, thất vọng trước sự ra đi của chị, niềm tin về lòng tốt, về truyền thuyết con trâu đen bị đổ vỡ. Tràn ngập trong suy nghĩ của nhân vật tôi là một cuộc sống hiện tại thật vô nghĩa. Qua sự đổ vỡ trong nhận thức của nhân vật, tôi hiểu rằng cuộc đời không như những câu chuyện cổ tích, nhưng để cuộc đời được tốt hơn thì chúng ta phải sống lương thiện.
Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ), phân tích, đánh giá cảm xúc, tình cảm của nhân vật trữ tình trong phần Đọc hiểu.
Bài thơ “Thôi đừng trách mùa thu” của Trần Nhuận Minh chất chứa một tình cảm nhớ nhung, hoài niệm về những năm tháng tuổi học trò của nhân vật trữ tình. Xuyên suốt bài thơ là lời nhắn nhủ chính mình “thôi đừng” quên lãng, để từ đó mở ra những hoài niệm quá khứ tươi đẹp. Tình cảm, cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện qua các hình ảnh “sân trường, cây phượng, tà áo, gió heo may, sách giáo khoa, thầy cô, tấm bảng xanh...” Qua các hình ảnh thơ, ta như thấy được trong lòng nhân vật trữ tình một khao khát muốn quay trở lại tuổi học trò để sống với những kỉ niệm bên bạn bè, thầy cô, cảm nhận vẻ đẹp của mùa thu. Khép lại bài thơ là cách nói đầy ví von, mái trường xưa như bóng mẹ như một sự khẳng định đầy chắc chắn mái trường xưa luôn yêu thương, che chở, dạy dỗ ta nên người, mở đường, dẫn lối bước vào tương lai. Như vậy có thể thấy rằng, tình cảm, cảm xúc của nhân vật trữ tình có sự phát triển qua từng khổ thơ. Ba khổ thơ đầu là nỗi nhớ nhung, hoài niệm, khổ thơ cuối là sự biết ơn, trân trọng những người đã nâng đỡ, dìu dắt ta trưởng thành. Từ tình cảm của nhân vật trữ tình, là một học sinh đang tận hưởng khoảng thời gian đẹp nhất của đời người, em thêm phần trân trọng, không để tuổi học trò của mình lãng phí vào những điều vô bổ.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Nhiều người quan tâm
Bài viết gần đây
Danh mục
Để lại bình luận